20.2.10

Philippines kí sự


Chắc phải tập viết lại mảng kí sự những chuyến đi theo hướng thấy gì viết đó hơn là kèm nhiều cảm xúc quá thành ra rất là lan man. Hôm nay tình cờ đọc cái gì đấy nên tìm lại bài viết này rồi sực nhớ hình như mình chưa viết về chuyến đi Philippines, Bali và cả Lào nữa, hi vọng sẽ viết từ từ mở đầu là chuyến đi gần đây nhất. Philippines.

Tôi đến Manila vào một ngày xuân trước Tết trời cũng quang đãng và không mưa. Tôi có thói quen cố gắng thu gọn tầm mắt của mắt tạo cái nhìn sơ khảo khi thông báo máy bay gần hạ cánh. Tôi sẽ choàng tình và ngưỡng cổ ra cái khung cửa sổ be bé phóng tầm mắt từ trên cao.

Tôi không hạ cánh ở Manila mà dừng ở phi trường Clark cách Manila khoảng 1.5 giờ xe chạy vì ham vé máy bay rẻ của AirAsia. Từ trên cao Phil trong mắt tôi là đồi núi chập chùng và biển với biển nhưng núi có phẩn đặc biệt và hung vĩ hơn nhiều hình khối kì lạ mà tôi chưa có dịp thấy trước đó. Sân bay Clark field nhỏ, hải quan không thân thiện lắm hình như phía trước bàn đóng dấu có để câu cấm buông lời văng tục hoặc xỉ và nhân viên. Tôi nghĩ bụng thì nhân nào quả đó chứ gì.

Bắt bus trực tiếp từ Clark đến Pasay city (thuộc Manila) mất P350, không đắt lắm xe máy lạnh chạy êm và không đón khách chạy 1 tuyến thẳng đến bến. Cảnh trí 2 bên thì hỡi ơi nước Đông Nam Á nào cũng thế, gần vào Manila thì có khác một chút nhưng cảm giác thì vẫn vậy.

Hệ thống giao thông tốt hơn VN, cầu vượt lằn ranh tuyến phân luồng tốt hơn VN hoặc giả bây giờ ít tím được nước nào so sánh được với VN trong mảng cơ sở hạ tầng về giao thông rồi. Xe 4 bánh hoặc hơn 4 bánh khá nhiều, ít xe máy, mô hình xe jeepney khá phổ biến, cả tricycle và xe ngựa lọc cọc nữa ( cái này thì có ở 1 vài khu vực). Tôi thích jeepney sặc sỡ, lòe loẹt có gì đó rất Phil đi jeepney mát mà lại rẻ không khoái mới lạ.

Tôi đến Phil đúng lúc đang diễn ra cuộc tranh cử tổng thống bởi thế khắp nơi giăng hình treo hình các loại, ko biết là ai nhưng thấy cũng đẹp trai cứ tưởng diễn viên ca sĩ sau ra mới biết là ứng cử viên tổng thống. Biển quảng cáo treo đầy, vẽ đầy và dán đầy khắp các xe cái này VN mình chưa áp dụng trong khi các nước bạn làm đấy hết rồi.

Tôi hơi ngạc nhiên về bano quảng cáo ở đây vì hầu hết là nam từ khoe mặt, khoe dáng đến khoe cơ các loại chẳng thấy hoặc rất ít thấy các chị. Hình như mấy anh khoe cơ ấy đều là gay hêt đó nếu tôi nhớ không lấm có lần người bạn đồng nghiệp bảo tôi cặp đồng tính đình đám ở Phil là 2 anh ca sĩ diễn viên gì đó đẹp trai phải biết, lúc khoe hình xong tôi cứ ngẩn ngơ sao uống thế không biết.

Cuộc sống của người Phil chủ yếu xoay quanh các mall, tôi cảm giác mọi hoạt động của họ chỉ quanh quẩn trong cái mall bởi vậy mới nói cái mall nào mall to ơi là to có cái đi 2 ngày 2 đêm cũng chưa chắc hết, mall lớn nhất châu Á cũng nằm ở Phil đấy, ghê thiệt. Khỏi phải nói thì cũng biết được sự đa dạng của đại megamall như thế này ở Phil, gần như có tất cả mọi thứ ngoại trừ khí thiên nhiên J

Người Phil thích âm nhạc khắp nơi chỗ nào cũng nghe tiếng nhạc cả. À phải công nhận radio ở Phil nhạc phát hay ơi là hay mà lại không có quảng cáo hay giới thiệu gì cả, nó cứ phát nhạc từ giờ này qua giờ khác, lúc đầu cứ tưởng là đang chơi mp3 sau mới phát hiện là radio của nó. Bởi thế hình như leo lên xe là mọi người bật đài à, cái này tôi cực thích luôn.

(cont)

Bữa sau viết tiếp, tạm hôm nay thế thôi

1 comment: