20.2.10

Philippines kí sự


Chắc phải tập viết lại mảng kí sự những chuyến đi theo hướng thấy gì viết đó hơn là kèm nhiều cảm xúc quá thành ra rất là lan man. Hôm nay tình cờ đọc cái gì đấy nên tìm lại bài viết này rồi sực nhớ hình như mình chưa viết về chuyến đi Philippines, Bali và cả Lào nữa, hi vọng sẽ viết từ từ mở đầu là chuyến đi gần đây nhất. Philippines.

Tôi đến Manila vào một ngày xuân trước Tết trời cũng quang đãng và không mưa. Tôi có thói quen cố gắng thu gọn tầm mắt của mắt tạo cái nhìn sơ khảo khi thông báo máy bay gần hạ cánh. Tôi sẽ choàng tình và ngưỡng cổ ra cái khung cửa sổ be bé phóng tầm mắt từ trên cao.

Tôi không hạ cánh ở Manila mà dừng ở phi trường Clark cách Manila khoảng 1.5 giờ xe chạy vì ham vé máy bay rẻ của AirAsia. Từ trên cao Phil trong mắt tôi là đồi núi chập chùng và biển với biển nhưng núi có phẩn đặc biệt và hung vĩ hơn nhiều hình khối kì lạ mà tôi chưa có dịp thấy trước đó. Sân bay Clark field nhỏ, hải quan không thân thiện lắm hình như phía trước bàn đóng dấu có để câu cấm buông lời văng tục hoặc xỉ và nhân viên. Tôi nghĩ bụng thì nhân nào quả đó chứ gì.

Bắt bus trực tiếp từ Clark đến Pasay city (thuộc Manila) mất P350, không đắt lắm xe máy lạnh chạy êm và không đón khách chạy 1 tuyến thẳng đến bến. Cảnh trí 2 bên thì hỡi ơi nước Đông Nam Á nào cũng thế, gần vào Manila thì có khác một chút nhưng cảm giác thì vẫn vậy.

Hệ thống giao thông tốt hơn VN, cầu vượt lằn ranh tuyến phân luồng tốt hơn VN hoặc giả bây giờ ít tím được nước nào so sánh được với VN trong mảng cơ sở hạ tầng về giao thông rồi. Xe 4 bánh hoặc hơn 4 bánh khá nhiều, ít xe máy, mô hình xe jeepney khá phổ biến, cả tricycle và xe ngựa lọc cọc nữa ( cái này thì có ở 1 vài khu vực). Tôi thích jeepney sặc sỡ, lòe loẹt có gì đó rất Phil đi jeepney mát mà lại rẻ không khoái mới lạ.

Tôi đến Phil đúng lúc đang diễn ra cuộc tranh cử tổng thống bởi thế khắp nơi giăng hình treo hình các loại, ko biết là ai nhưng thấy cũng đẹp trai cứ tưởng diễn viên ca sĩ sau ra mới biết là ứng cử viên tổng thống. Biển quảng cáo treo đầy, vẽ đầy và dán đầy khắp các xe cái này VN mình chưa áp dụng trong khi các nước bạn làm đấy hết rồi.

Tôi hơi ngạc nhiên về bano quảng cáo ở đây vì hầu hết là nam từ khoe mặt, khoe dáng đến khoe cơ các loại chẳng thấy hoặc rất ít thấy các chị. Hình như mấy anh khoe cơ ấy đều là gay hêt đó nếu tôi nhớ không lấm có lần người bạn đồng nghiệp bảo tôi cặp đồng tính đình đám ở Phil là 2 anh ca sĩ diễn viên gì đó đẹp trai phải biết, lúc khoe hình xong tôi cứ ngẩn ngơ sao uống thế không biết.

Cuộc sống của người Phil chủ yếu xoay quanh các mall, tôi cảm giác mọi hoạt động của họ chỉ quanh quẩn trong cái mall bởi vậy mới nói cái mall nào mall to ơi là to có cái đi 2 ngày 2 đêm cũng chưa chắc hết, mall lớn nhất châu Á cũng nằm ở Phil đấy, ghê thiệt. Khỏi phải nói thì cũng biết được sự đa dạng của đại megamall như thế này ở Phil, gần như có tất cả mọi thứ ngoại trừ khí thiên nhiên J

Người Phil thích âm nhạc khắp nơi chỗ nào cũng nghe tiếng nhạc cả. À phải công nhận radio ở Phil nhạc phát hay ơi là hay mà lại không có quảng cáo hay giới thiệu gì cả, nó cứ phát nhạc từ giờ này qua giờ khác, lúc đầu cứ tưởng là đang chơi mp3 sau mới phát hiện là radio của nó. Bởi thế hình như leo lên xe là mọi người bật đài à, cái này tôi cực thích luôn.

(cont)

Bữa sau viết tiếp, tạm hôm nay thế thôi

Đỏ đen đầu năm

Càng đọc càng thấy bực mình, càng thấy điên

Lúc lại bài viết cũ ở đây, dường như cái hiện trạng đỏ đen ngày càng nhiều chứ chẳng thuyên giảm, chạy theo những phút giây cờ bạc để rồi như thế này gây ra đau khổ cho những đứa con. Ta khink!

16.2.10

Hổ và con gái

Lầm rầm trước Tết đã có nhiều bài viết sách rồi báo chí về vụ con gái tuổi Dần, tôi đọc cho vui nhưng hôm nay bỗng có hứng viết gì đấy vì năm nay tháng 5 này gia đình tôi sẽ đón một thành viên và có thể cháu gái tuổi Dần như dì của nó.

Đọc bài này ở đây, cái hình minh họa kháu khỉnh bụ bẫm thế kia sao nội dung chẳng xinh xắn tí nào, sao lại sợ con gái tuổi Dần sao lại vì một cái tuổi mà sợ và thậm chí tước đi quyền sống của một đứa trẻ. Hôm qua chat với một Ashley tôi bảo tôi thỉnh thoảng cũng đi coi bói nhưng chỉ tin những điều tốt và những gì khen mình thôi, còn những thứ ngược lại tôi chẳng tin đó cũng là một cách để tìm niềm vui trong coi bói đó, quan niệm của tôi. Thật ra đã là con gái thì nhiều hay ít cũng thích nghiên cứu mấy vụ bói toán nhưng nghiên cứu như thế nào và tin ở mức độ nào thì tùy mỗi người, với tôi nó chỉ dừng ở mức vui không hơn không kém

Trờ về câu chuyện của cháu, tôi có lo cho cháu không, hoặc đặt câu hỏi cho mình tôi có lo cho mình không? Không chần chừ gì cả tôi phán ngay là không.

Tôi tin cháu tôi sẽ được nuôi dưỡng và sinh trưởng trong một môi trường tốt và hạnh phúc là tự bên trong mình lan tỏa ra bên ngoài và những người xung quanh không phải chỉ vì một chữ tình duyên. Cả anh chị đầu bảo có lẽ cháu sẽ giống tôi, thật lòng mà nói nếu thiệt vậy tôi thấy cháu sẽ hạnh phúc vì tự lúc nào tôi cũng hạnh phúc mà. Nói một cách khác hãy để con Hổ này làm gương và hướng dẫn cho tiểu Hổ sắp chào đời thấy cuộc đời đa dạng phong phú mạnh mẽ độc lập phóng khoáng …của một con Hổ đáng sống như thế nào.

1.2.10

Một tháng hai


Tháng 2 về, Valentine đến và Tết vẫy gọi

Hôm nay đã là ngày mấy âm lịch rồi thế nhỉ? Ở nhà thì đã có không khí Tết rộn ràng chưa ta? Mọi thứ có khác biệt gì nhiều lắm không? Nên chăng mình đang sống lại àh nhớ thì đúng hơn thời điểm này một năm trước những ngày thức ròng mòn mỏi đếm ngược Tết trong tâm tưởng.

Quen là từ đáng sợ cả về nghĩa lẫn cảm giác theo mình là thế nên mình chẳng thích “quen” nhưng đôi khi nó lại là một phương thuốc phương cách để bảo vệ.

Mấy hôm nay mình thức rất khuya hay gọi là ngủ rất sớm cũng được toàn là sáng sớm tầm mặt trời vừa ló dạng thì mình sẽ bắt đầu yên giấc nồng, có hôm mình ngủ hơn nửa ngày nhưng cũng có lúc chỉ chợp mắt được 2-3 tiếng, mọi người nhìn vào sẽ bảo đồng hồ sinh học như thế thì sống chẳng thọ. Uhm thì bàn về cái sự sống và cả sự chết, cơ mỗi ngày nhận thức của mình càng mông lung có lẽ mình thật sự là một Extrovert là người dễ bị tác động bởi những yếu tố bên ngoài. Chết thì không khó sống mới khó trong thời gian ngắn mình dùng câu này khá nhiều với những đối tượng khác nhau bao gồm cả mình.

Bạn hỏi thế mày đã ổn chưa mình trả tiếp lời đồ thị hình sin lúc lên lúc xuống giờ thì đang lên nên không sao. Nó bảo phải chi nó vẽ hàm hằng số cho mình để 1 đường thắng mà đi khỏi “3 up 7 down” theo chu kì mà bước sóng ngày càng ngắn lại. Lạ một điều là bản thân tự thấy lạc quan và khá yêu đời chỉ là một vài người/ sự kiện làm mình suy nghĩ, chẳng hạn như trò chuyện với một bé vừa tốt nghiệp khoa điều dưỡng và biết được mức lương của em hay chat với một bé bảo đã từng tự tử rất nhiều lần bằng nhiều cách hay phát hiện nhiều thứ quá phi lí, quá nhảm nhí hay bla bla bla….nhiều nhiều thứ lắm.

Thôi túm lại là mừng tháng hai đếm ngược 5 ngày cho chuyến đi đầu tiên của năm oh yeah