12.8.10

Một con số 2 và một con số 4

Vẫn sẽ là series 20+

Thật ra 3 hay 4 thì cũng chỉ là 1 con số chuyển nghĩa từ nguyên số sang ước số của 2,4,6,3,8. Tức là chuyển từ dạng hơi đơn độc tí (dãy số nguyên tố) sang dạng hơi nhiều đông dzui tí. Ngẫm lại thì cũng khá đúng để áp dụng cho trường hợp của mình. Nhưng năm nay tôi chọn sinh nhật “trầm” cho mình dù rằng bạn bè khắp nơi chỉ cần nhấc máy là sẽ tụ tập thành nhóm thành đàn để sôi động, để náo nhiệt.

Mẹ hỏi sao năm nay con không làm gì thế? Sao lại không thấy ai gọi điện thoại, chúc mừng con thế? câu trả lời của tôi làm Mẹ khó hiểu nhưng Mẹ lại chẳng hỏi thêm câu nào nữa. Tôi muốn sống chậm lại không phải để nuối tiếc khoảng thời gian 1.5 năm vừa qua cũng không phải suy nghĩ về những biến cố, sự kiện đã xảy ra trong thời gian qua. Tôi đơn thuần chỉ muốn một cái gì đó khác trong sinh nhật của mình. Hôm qua tôi có hỏi liệu rằng tôi có hối hận khi nhớ lại sự khác hôm nay của tôi. Thật ra niềm vui nó cũng ngắn ngủi và mong manh lắm, tôi không đi tìm khoảnh khắc ấy mà tôi tìm sự bình an trong tâm hồn mình, không phải dạng thế ngoại cao nhân đắc đạo không màng thế sự mà là sống giữa chốn hồng trần vẫn cảm thấy yên an, giữa sống động vẫn giữ mình tĩnh lặng.

Tôi 24, mỗi năm tôi phải nhắc và lặp lại rất nhiều con số của mình, tôi sợ mình quên hay tôi sợ mình cố vờ không nhớ hay huyễn hoặc mình tôi vẫn còn rất “tin”. 24 nhiều bạn ở tuổi này đã lập gia đình và vài trong số họ đã có baby, nghĩ đến đấy tôi thấy hai từ “trách nhiệm” như hai quả núi to đùng đè lên vai. Nhiều bạn đã chọn cách dấn thân (theo cách hiểu của tôi) trong khi mọi người lại bảo tôi mới là người dấn thân, chỉ là khác nhau góc độ nhìn nhận vấn đề. Hôm nay tôi nhìn vấn đề này sẽ khác với hôm qua và ngày mai cũng sẽ khác với hôm nay. Cơ bản vận động là nguyên tắc vận hành của vũ trụ. Tôi chỉ thấy mình càng sống càng đi càng thấy thì mọi thứ đều chỉ nhân ảnh và hòa trộn vào nhau.

Nhưng dù nhìn được gì hoặc không nhìn rõ điều gì thì chắc chắn tôi vẫn cảm được rằng cuộc sống đã ân ban cho tôi rất nhiều. Dù cho chuyện gì xảy ra thì sự lạc quan và ngọn lửa nhiệt huyết sống và đốt cháy của mình sẽ không bao giờ tàn vì tôi không phải chỉ sống cho riêng mình mà là cho những người thương yêu tôi và những người đã khuất. Phải sống trọn để không phải hối tiếc.

Viết như thế này cũng là một cách nhắc lại những giá trị mình đeo đuổi và là cách để châm thêm lửa. Phải nhắc nhở bản thân về sự may mắn của mình khi được sinh ra và phát triển hoàn thiện, được yêu thương đong đầy và quan tâm trọn vẹn, được nếm và cảm mọi hương vị cuộc sống, được đi nhìn thấy, được hát ca bềnh bồng, được tung tăng du lượn….tất cả, tất cả là một hồng ân.

1 comment:

  1. "Niềm vui nó cũng ngắn ngủi và mong manh lắm, tôi không đi tìm khoảnh khắc ấy mà tôi tìm sự bình an trong tâm hồn mình"

    ==> Đồng ý hai tay hai chân luôn!

    "Viết như thế này cũng là một cách nhắc lại những giá trị mình đeo đuổi và là cách để châm thêm lửa"

    ==> Em đang trong giai đoạn le lói đây. Phải học chị, light-up thôi, hihi..

    Em làm mọi thứ đều rất chậm đấy, nhưng luôn kiên trì với điều xứng đáng cho những cái giá đã trả.

    Và em rất thích cách sống cuả chị Lyna, mặc dù thời gian gần nhau không nhiều để em hiểu chị từ mọi khiá cạnh.

    24, 25, 26... hay 100 cũng "máu lưả" như thế nhé! hihi (Ý em không phải gân guốc đâu nha!) ^^

    -Fooleryn-

    ReplyDelete